Thời gian như nước sượt qua kẻ tay, nó trôi qua và chẳng để lại một vết tích. Rồi cứ thế từng giọt, từng giọt trôi mà thật ngỡ ngàng vì giờ tôi và lớp đã bước vào ngưỡng cửa cuối cấp. Ba năm học đi qua như chiếc lá cuốn bay trong gió, dịu dàng, êm đềm mà ai có ngờ nó rất nhanh cuốn mất hút theo chiều gió, để lại nhưng ngậm ngùi, hối tiếc. Ngôi trường của tôi Thực hành Sư phạm vẫn đứng hiền hòa trong nước suốt tám năm qua. Không như Châu Văn Liêm mang những nét đẹp cổ kính, rêu phong, ủ đầy hơi thở của dĩ vãng và hoài niệm, trường tôi mang niềm kiêu hãnh, tự hào và cuồn cuộn sức sống tuổi trẻ nhưng lại khiêm tốn che mình dưới những tán phượng . Dù là thầy hay trò họ đều mang những nét đẹp và hơi thở của thời đại, của sức sống và khát vọng mãnh liệt, đam mê.
Tám năm qua, mỗi một năm là sự cố gắng nỗ lực của thầy và trò, để đem lại nhưng vinh quang rực rỡ. Cứ nhắc về thành tích thì tôi lại tự hào không thôi, năm nào cũng thế số lượng học sinh đậu tốt nghiệp và đậu nguyện vọng 1 đều đạt gần 100%, cả những chiến tích vang dội trong các cuộc thi, và bảng vàng danh dự cho những thủ khoa luôn có tên học sinh ngôi trường Thực hành Sư phạm. Học tập là thế, phong trào càng nổi trội, luôn với châm ngôn ‘’học mà không chơi, đánh rơi tuổi trẻ’’, đành ra năm nay cũng có những phong trào vô cùng đặc sắc, ‘’ Ngày Hội Văn Hóa thanh niên’’ hằng năm luôn là tâm điểm chú ý cho các bạn học sinh trên toàn khu vực thành phố Cần Thơ, rồi sân khấu hóa, nhảy dân vũ, … tất cả được tạo ra để tất cả thành viên của trường thêm gắn bó và đoàn kết.
Lớp chúng tôi cũng ngày một gắn kết, bền chặt và yêu thương nhau hơn cũng vì lẽ ấy. Sẽ có cãi vã sẽ có những bất đồng, nhưng vì coi nơi đây là nhà mà chúng tôi biết gạt bỏ cái tôi, những bản ngã không đáng có để hòa mình vào nhau. Kỳ thực, không chỉ lớp mới đoàn kết mà tất cả các khối, các lớp, các học sinh của trường đều rất than thiện và yêu thương nhau. Nghe có vẻ bạn sẽ không tin, nhưng thời điểm này năm trước chúng tôi đang bước thời kì khó khăn, sự đổi mới đột ngột của ngôi trường vấp phải những ý kiến trái chiều,… Và khi ấy, mỗi ngày đi học chúng tôi cố gắng sưởi ấm cho nhau, chúng tôi cố gắng trấn an nhau và mọi chuyện sẽ ổn thôi. Sự đổi mới mà tôi vừa đề cập là bước ngoặt rất lớn khiến trường tôi trở thành một ngôi trường Chất Lượng Cao, cơ sở vật chất hoàn toàn mới và hiện đại, những chiếc ti vi siêu nét cho phép việc thuyết trình và giảng dạy trở nên thuận tiện. Và học sinh chúng tôi cũng từng bước tiếp cận với công nghệ, với xu thế và kiểu học của môi trường đại học. Máy lạnh được lắp đặt trong toàn bộ phòng học vô cùng mát mẻ và thoải mái. Hơn nữa, thầy cô còn vô cùng vô cùng tiêu chuẩn. Họ đều là giáo viên có trình độ từ thạc sĩ trở lên, vốn kiến thức chuyên môn và ngoài chuyên môn sâu rộng, phương pháp dạy họ đều lấy học sinh làm trung tâm nên việc học cứ như được chắp thêm cánh. Lý thuyết suông đã là chuyện của dĩ vãng. Thầy Cô luôn dạy chúng tôi những kỹ năng rất thực tiễn, việc làm Powerpoint cho việc thuyết trình môn Lịch sử bằng tiếng Anh đã quá quen thuộc với chúng tôi. Không chỉ môn Lịch sử, chỉ cần bạn yêu thích thì Lí, Hóa, Sinh hay thậm chí Toán cũng có thể học bằng tiếng Anh rất thú vị. Môn Văn luôn có những bài tập như hãy trở thành một phóng viên, nhà báo và phỏng vấn một ai đó, môn Sinh thì hay gợi ý cho chúng tôi về những đề tài nghiên cứu thực tế, Môn Lịch sử thì ngoài kiến thức trên lớp, chúng tôi còn được giảng dạy bằng cách xem phim, đi thực tế, …
Và mỗi năm, chuyến đi thực tế nào cũng luôn là sự chờ mong tột bậc của toàn thể học sinh, vừa học vừa chơi, nhưng vui đến tít tắp, chỉ toàn là tiếng cười, chứ bao giờ nghe ai đó than mệt mỏi. Là học sinh 12 vui nhất với tôi là tận hưởng còn được là học sinh của trường, hằng ngày đi học, tôi cứ phải đeo chiếc bảng tên của trường ra để người khác trầm trồ và tôi lại cứ ba hoa về trường. Mà thật sự không phải là khoe khoang, mà những điều tuyệt vời ấy chỉ có tại ở ngôi trường Thực hành Sư phạm, vì đơn giản “nơi đây là nhà, là tuổi trẻ, là thanh xuân”.
TÁC GIẢ: TRẦN NGUYÊN ĐẠT (B2K6)