NẮNG NHẸ DƯỚI SÂN TRƯỜNG
Tiếng Việt và Tiếng Anh: Mr Kham; Ảnh: T.G.Huy (A1K7)
[English version below]
Với cái nắng nhẹ và ấm áp buổi sớm mai, tiếng chim hót líu lo trên cành lá, những giọt sương ban mai còn long lanh đọng lại mỏng manh như níu kéo chút thời gian của tuổi học trò. Trước sân trường, những cánh phượng rơi đỏ một khoảng trời hòa mình vào màu áo trắng tinh khôi.
Thầy Minh - Hiệu Trưởng
Vâng, chúng tôi – những cô cậu học trò dưới mái trường THSP thân quen này có lẽ cũng đã lâu lắm rồi chưa có dịp ngồi lại bên nhau, gởi cho nhau những nụ cười đầu tiên sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán và kỳ nghỉ dịch kéo dài. Có lẽ hạnh phúc hơn là với các bạn nữ vì được dịp cùng nhau khoe dáng, tạo kiểu khi khoác lên mình bộ trang phục truyền thống của dân tộc-Áo Dài.
Thầy Út, Thầy Phong - Đoàn TN
Hơn hết, có một điều rằng lần gặp nhau này khá đặc biệt, chúng tôi phải chạy đua với thời gian, chạy đua với những kỳ thi sắp đến, nhất là các bạn học sinh lớp 12. Thế rồi, chúng tôi cũng chào nhau vội vã, những chuyện buồn vui của tuổi học trò còn chưa kịp gởi trao khi thông tin từ Ban giám hiệu và Đoàn thanh niên vừa nhắn nhủ. Chúng tôi – những THSPers – vừa dự xong buổi chào cờ đầu tuần mới, gói gọn trong 20 phút.
Thầy, Cô giáo sinh
20 phút có khi là quá dài với chúng tôi khi phải chờ tiếng chuông reo của tiết học cuối cùng mỗi buổi sáng để được chạy ùa ra khỏi lớp kết thúc một buổi học đầy căng thẳng.
20 phút cũng đủ ngắn để chúng tôi tiếc nuối nhiều điều: nuối tiếc cho bài kiểm tra chưa kịp hoàn thành mà thầy cô kêu nộp bài; với khối 12, các bạn nuối tiếc vì chỉ còn vài tuần nữa các bạn lại chia tay bạn bè, thầy cô và rời xa mái trường thân yêu này mà có lẽ lâu lắm mới có dịp trở về.
20 phút cũng đủ hạnh phúc khi đó là thời gian chuyển tiết 2 qua 3, chúng tôi có dịp ngồi tán dóc ở Căn tin trường, ăn vội những suất cơm, những ly nước.
Thầy, Cô của Trường
Dẫu rằng thời gian có nhanh qua, chúng tôi cũng sẽ mãi giữ cho nhau những kỷ niệm quý báu này. Bởi THSP không chỉ là nơi để rèn luyện kiến thức giúp chúng tôi bước chân vào ngưỡng cửa đại học trong tương lai, mà “Nơi đó là nhà, là tuổi trẻ, là thanh xuân”.
------------------------------------------------------
EARLY MORNING SUNSHINE IN THE SCHOOLYARD
With the light and warm sunshine in the early morning, the sound of birds singing in the branches and leaves, morning dew still fragile like regret for the time of schooling. In front of the school yard, the phoenix wings fall red in the sky and blend into the pure white shirt.
Yes, we - these familiar THSP students probably haven't been together for a long time, send each other their first smiles after the Lunar New Year holidays and holidays. Perhaps more happy than with the girls for the opportunity to show off their bodies together while wearing traditional costumes of Ao Dai.
One thing is that this meeting is quite special. We had to race against time, to compete against the upcoming exams, especially the 12th grade students. Then, we also greeted each other in a hurry, the sad and happy stories of the students' age had not been able to sent while the information from the Principal and the Youth Union has just sent a message. We - the THSPers - just went to the first meeting of the week in the school yard and it only took about 20 minutes.
20 minutes might be too long for us to wait for the final bell every morning to rush out of the class to end a stressful class.
20 minutes is short enough for us to regret many things: regrets for the tests that have not yet been completed, but the teachers asked to submit them; with grade 12, you regret that it is only a few weeks before you break up with friends and teachers and leave this beloved school but it will take a long time for you to return.
20 minutes is happy enough when it is time to move from the 2nd to 3rd subjects, we had the opportunity to sit and chat in the school canteen together, enjoy a quick breakfast, and a quick glass of water.
Although time passes quickly, we will keep each other with these beautiful memories forever. Because THSP is not only a place to train our knowledge to help us become university students in the future, but "That place is our home, our youth".