CHUYẾN TRẠI HÈ TẠI ĐẠI HỌC VĂN TẢO – ĐÀI LOAN
Viết bởi Hương Giang (B1K13)
Có những chuyến đi không chỉ mang lại trải nghiệm, mà còn để lại dấu ấn trong trái tim. Đối với em, trại hè tiếng Trung tại Đại học Văn Tảo, Đài Loan chính là một hành trình như thế – một hành trình không chỉ đi xa về khoảng cách, mà còn đi sâu vào sự trưởng thành của bản thân.
Trước khi đến Wenzao, em từng nghĩ đây đơn thuần là một chương trình học hè. Nhưng từng ngày trôi qua, em mới nhận ra rằng mình đang được sống trong một “lớp học không tường” – nơi mỗi con người, mỗi món ăn, mỗi buổi sinh hoạt đều là một bài học quý giá. Ở đó, em không chỉ học cách phát âm tiếng Trung, mà còn học cách lắng nghe một nền văn hóa. Không chỉ học từ thầy cô, mà còn học từ bạn bè quốc tế – những người đã cho em thấy thế giới rộng lớn và đa sắc màu đến nhường nào.
Đây là lần đầu tiên em rời xa gia đình để sống trong một môi trường hoàn toàn mới. Những bỡ ngỡ ban đầu nhanh chóng được xua tan nhờ sự gần gũi, chu đáo và nhiệt tình của các thầy cô tại Văn Tảo – đặc biệt là thầy Richard, người luôn âm thầm quan tâm, động viên và khích lệ chúng em bằng tất cả tấm lòng chân thành.
Em cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến cô Diễm, thầy Huỳnh và thầy Tuấn – những giáo viên của trường THPT Thực hành Sư phạm – đã đồng hành cùng chúng em từ những ngày đầu chuẩn bị chuyến đi. Các thầy cô đã không quản vất vả, lo toan chu đáo mọi thứ để chúng em có một hành trình trọn vẹn, an toàn và thành công nhất. Chính sự tận tâm và yêu thương của thầy cô đã giúp chúng em cảm thấy vững vàng và ấm áp hơn trong suốt chuyến đi này.
Điều đọng lại trong em sau chuyến đi không chỉ là những kiến thức, mà còn là sự tự tin, sự mở lòng và lòng biết ơn. Em nhận ra rằng, học ngôn ngữ không chỉ để giao tiếp, mà còn để thấu hiểu, để kết nối trái tim và để xóa nhòa khoảng cách. Những câu chuyện được chia sẻ, những tiếng cười giữa các nền văn hóa khác nhau, những bữa ăn chan chứa tình cảm… tất cả đã dạy em về giá trị của sự đồng cảm và tình người.
Với riêng em, đây là một bước ngoặt nhỏ trong hành trình tuổi trẻ. Em từng là một người khá nhút nhát, ngại thử thách và sợ thay đổi. Nhưng chính chuyến đi này đã giúp em bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Em học được cách tự lập, cách làm việc nhóm, cách lắng nghe và thể hiện chính mình bằng một ngôn ngữ mới. Em cũng nhận ra rằng, thế giới rộng lớn hơn rất nhiều so với những gì em tưởng – và em muốn được bước tiếp, được học hỏi, được khám phá nhiều hơn nữa.
Em cảm thấy may mắn và biết ơn khi được là một phần của hành trình này. Xin cảm ơn Đại học Văn Tảo, cảm ơn thầy Richard, cảm ơn các thầy cô đã tạo nên một mùa hè không thể nào quên. Và cảm ơn chính bản thân em – vì đã dám bước ra khỏi vùng an toàn để lớn lên từng ngày.
Chuyến trại hè khép lại, nhưng những giá trị mà nó mang lại sẽ còn theo em rất lâu – như một ngọn lửa nhỏ âm ỉ trong tim, tiếp thêm động lực cho những hành trình sắp tới.