TRỰC CỜ CUỐI – A3K12
Viết bởi: Lê Nhã Bình
Quý thầy cô cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Từ những ngày đầu còn bỡ ngỡ tìm lớp, rụt rè trước bảng tên mới, cho đến hôm nay – khi sắp rời xa nơi này, tất cả dường như chỉ vừa mới hôm qua.
Chúng em vẫn luôn nhớ những giờ học đầy tiếng cười, những lần bị chạy hối hả vì vi phạm bị thầy Tuấn bắt hay những lần trốn chui trốn nhủi ngoài bãi xe vì đi trễ nhưng vẫn không tránh được ký tên. Chúng em nhớ những hôm nói chuyện quá nhiều bị thầy Trạng cho tiết B, những buổi tập văn nghệ đến tối muộn nhưng vẫn tràn ngập tiếng cười, đặc biệt là những lần cùng hô to “A3K12” khi đạt giải thưởng từ các hoạt động phong trào của trường và còn vô vàn những mảnh ký ức khác.
Những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại ghép nên một bức tranh thanh xuân rực rỡ mà chúng em sẽ mãi mang theo hành trình trưởng thành. Ba năm – không quá dài, nhưng đủ để chúng em từ những cô cậu học trò vụng về ngày nào trở nên trưởng thành, bản lĩnh và biết trân trọng hơn những tấm lòng đã dìu dắt mình đi qua từng chặng đường. Ba năm ấy là hành trình của biết bao bài giảng, biết bao lời chỉ dạy và cả những lần được thầy cô nhắc nhở, khuyên răn. Mỗi lời giảng, mỗi ánh nhìn, mỗi nụ cười của quý thầy cô - tất cả đều đã trở thành một phần ký ức quý giá trong quãng đời học sinh của chúng em.
Chúng em xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến Ban giám hiệu nhà trường, đến quý thầy cô bộ môn - những người đã không chỉ truyền đạt tri thức, mà còn trao cho chúng em tình yêu thương, sự kiên nhẫn và niềm tin để chúng em vững bước trên con đường phía trước. Nhờ có thầy cô, chúng em mới hiểu rằng: tri thức là hành trang, còn tình thầy trò chính là ngọn lửa soi sáng suốt cả hành trình trưởng thành.
Bên cạnh đó, chúng em cũng xin được gửi những lời cảm ơn chân thành nhất đến chú bảo vệ, các cô lao công, và các cô văn phòng - những người đã lặng lẽ ở lại sau giờ tan học, giữ cho sân trường luôn sạch sẽ, an toàn và ấm áp.
Và trong hành trình ấy, có hai người mà lớp chúng em luôn xem như “người dẫn đường”, “người cha, người anh thứ hai” - những người đã cùng đồng hành, lắng nghe và thấu hiểu chúng em suốt ba năm học đáng nhớ này. Đó chính là thầy Quan Văn Út và thầy Lưu Trọng Huỳnh – hai giáo viên chủ nhiệm đáng kính của chúng em!. Để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất, tập thể A3K12 xin được gửi đến hai thầy những món quà nhỏ - thay cho muôn ngàn lời cảm ơn chân thành. Xin mời 2 thầy di chuyển ra giữa sân khấu ạ.
1000 ngày nắng ở Thực hành, là những buổi sáng mặt trời len qua hàng cây, rọi xuống sân trường đầy tiếng cười; là những chiều muộn còn vương lại tiếng thầy cô giảng dở; là bao ánh nắng của tuổi trẻ - ngây ngô, rực rỡ và chân thành đến tận cùng. 1000 ngày ấy, mỗi tia nắng đều mang hình bóng của bạn bè, của thầy cô, của những tình yêu thầm thương trộm nhớ mà chúng em chẳng thể nào quên.
1000 ngày nắng ở Thực hành - nghe tưởng chừng chỉ là con số, nhưng với chúng em, đó là cả một quãng trời thanh xuân, và quãng đường đó đã dần đến hồi kết. Có những ngày nắng giòn tan tiếng cười, cũng có những ngày nắng lặng im với những giọt nước mắt chia tay. Nhưng dù là ngày nào đi nữa, Thực hành vẫn luôn là nơi chứa đựng những ký ức trong trẻo nhất - nơi chúng em đã sống hết mình, yêu hết lòng và lớn lên từng chút giữa bao yêu thương lặng lẽ.
Cảm ơn Thực hành – vì đã cho chúng em 1000 ngày được là chính mình. Cảm ơn thầy cô – vì đã dạy dỗ, thấu hiểu và luôn dang tay khi chúng em vấp ngã. Cảm ơn bạn bè – vì đã cùng nhau đi qua tuổi trẻ rực rỡ nhất.
Và giờ đây, khi ánh nắng của buổi sáng hôm nay lại phủ lên sân trường thân quen, chúng em chỉ muốn hét lên thật to rằng: Thực hành Sư phạm là nhà, là tuổi trẻ, là thanh xuân.