Bài viết cảm nhận về trường, về lớp, về thầy cô và bạn bè.
Không như những trường khác, trường tôi chỉ là một ngôi trường nhỏ nằm ở một góc trong Đại học Cần Thơ. Nhưng tôi lại thích điều ấy bởi lẽ học sinh trường tôi không nhiều, nên mọi người như gần gũi, thân thiết với nhau hơn. Dù nhỏ, nhưng ngôi trường này không thua kém bất kì ngôi trường nào khác trên thành phố Cần Thơ, khuôn viên sạch sẽ, nhiều cây xanh, phòng học, bàn ghế dư giả và bọn tôi còn có cả máy lạnh, máy chiếu và tivi. Thế nên mới nói học sinh chúng tôi coi nơi đây là ngôi nhà thứ hai
Đội ngũ giáo viên trường tôi thì thật tuyệt vời. Họ đều là những giáo viên có trình độ chuyên môn và tay nghề ca o. Nhưng quan trọng nhất vẫn là lòng yêu nghề, yêu quý học sinh của mình. Mỗi người đều có phong cách khác nhau, có người khó, người dễ, nhưng ai cũng thân thiện, duyên dáng và dễ mến. Tôi từng nghe nhiều bạn học sinh bảo rằng đề thầy, cô của trường cho khó lắm… v..v… Nhưng riêng tôi thì thấy đề như vậy luôn hợp lý. Bỡi lẽ trong đó gồm những câu dễ và những câu phức tạp, đó là đúng nguyên tắc nên không thể bảo là khó được.
Tôi là học sinh của A1K6, một lớp được xem là thừa năng lượng đối với thầy cô. Nhưng như thế cũng rất vui vì mọi người đều hòa đồng với nhau, đôi lúc chúng tôi cũng có những bất hòa, tất nhiên rồi, tôi tin lớp nào cũng có những lúc như thế, nhưng khi cần bọn tôi lại gắn kết thật chặt. Lớp tôi không ai giống ai cả, tuy nhiên điều đó mới tạo nên tập thể, một tập thể vẹn toàn vì mọi người sẽ bổ trợ cho những khuyếm khuyết của nhau. Lớp tôi là một tập thể vững mạnh, chúng tôi có những cá nhân tài năng trong nhiều lĩnh chỉ là chưa có cơ hội để bộc lộ. Tôi luôn tự hào vì lớp tôi luôn có tỉ lệ học sinh giỏi cao hơn những lớp khác mọi năm, và có những bạn đứng đầu khối về thành tích học tập.
Như những đàn anh đàn chị đi trước đã nói: “Nơi đây là thanh xuân, là nhà”. Câu nói ấy chưa bao giờ sai vì mỗi cá nhân trong chúng tôi đều luôn cố gắng đem lại nhiều thành tích đáng nể cho trường để ngôi trường nhỏ bé này có thể vươn lên và tự tin đứng ngang hàng với những trường phổ thông hàng đầu cả nước và xa hơn nữa là vươn lên đến tầm quốc tế. Để rồi mai sau, ta có thể tự hào và nói rằng “Tôi là học sinh trường Trung hoc phổ thông Thực hành Sư Phạm”.
Trần Lương Phương Thảo, A1K6